Tone gốc: G
Hoàng Phương Nghi
kitni
_
Gửi Cmaj7 em, người con D gái mang bao nhiêu Bm7 niềm đau Em7
Lâu C nay, em có D bao nhiêu điều G chôn giấu ?
Và trái Cmaj7 tim em có biết D bao nhiêu vết Em7 thương sâu ?
Trả lại C cho em, bao D nhiêu niềm vui em G từng mơ
_
Em Cmaj7 không D tin loài Bm7 người tàn nhẫn đến Em7 thế D
Họ C chôn vùi em bằng những D nỗi đau chẳng G đếm được Dm G
Liệu ngày Cmaj7 mai, D em còn có G thể thoát B7 ra chốn E7 này ?
Chẳng còn Am ai D thương em nữa Em7 đâu
_
Cần Cmaj7 bao nhiêu để được D thấy em vui tươi Bm7 hồn nhiên ? Em7 D
Cần C bao lâu để D em chẳng còn nỗi G ưu phiền ?
Cần Cmaj7 bao nhiêu để em D quên hết đi những buồn Bm7 lo của thế gian Em7 này ?
Cần Cmaj7 bao lâu để D em được thấy G cầu vồng ?
_
_
_
_
Cần Cmaj7 bao nhiêu để được D thấy em vui tươi Bm7 hồn nhiên ? Em7 D
Cần C bao lâu để D em chẳng còn nỗi G ưu phiền ?
Cần Cmaj7 bao nhiêu để em D quên hết đi những buồn Bm7 lo của thế gian Em7 này ?
Cần Cmaj7 bao lâu để D em được thấy G cầu vồng ?
_
Cũng chẳng ai Cmaj7 biết, từng dòng nước D mắt trên mi em
Vẫn Bm7 cứ thế lăn rơi Em7 hoài
Chẳng còn một Cmaj7 ai yêu thương em, và D chở che em ngày G sau
_
Cần bao Cmaj7 nhiêu thời gian, bao D nhiêu tình yêu
Để cho Bm7 em thôi giằng Em7 xé với D những nỗi Cmaj7 đau ? Am7 D
_
Cần Cmaj7 bao nhiêu để em D thoát ra khỏi loài Bm7 người kia ? Em7
Cần C bao lâu để D tôi lại được thấy G em cười ?
Cần Cmaj7 bao nhiêu để em D quên hết đi những buồn Bm7 lo của thế gian Em7 này ?
Cần C bao lâu để D em lại được thấy G cầu vồng ?
60

