Tone gốc: Am
Hòa Minzy
Mọi người kể những câu chuyện F xưa đã trở G thành huyền C thoại và viết nên bao bài F ca để ngàn G năm hát Am mãi
Về người mẹ Việt F Nam anh G hùng, Am đã quên C mình gạt Dm đi nước mắt, Em tiễn con Am lên đường
Nỗi đau người ở F lại mấy G ai hiểu C được vì trái tim yêu đàn F con và G yêu đất Am nước
Người Mẹ nào không F xót thương G con, Am nhớ thương C con chờ Dm tin chiến thắng Em về trong Am hy vọng
_
NGƯỜI MẸ F ẤY TÌM CON GIỮA TIẾNG Em REO DÂN Am TỘC NGƯỜI VỢ Dm ẤY TÌM G CHỒNG GIỮA C ĐÁM ĐÔNG
HOÀ BÌNH F ĐẾN RỒI SAO ANH VẪN Em CHƯA TRỞ Am VỀ GIỮA TIẾNG Dm CƯỜI, MÌNH Em MẸ RƠI Am NƯỚC MẮT
ĐẠN BOM F ĐÃ NGỪNG BAY NHƯNG VẾT Em THƯƠNG SÂU Am NÀY VẪN ÂM Dm Ỉ NGÀY G ĐÊM LÀM C SAO NGUÔI
"HOÀ BÌNH F ĐẾN RỒI SAO NHỮNG ĐỨA Em CON CỦA Am TÔI CÒN NGỦ Dm MÃI GIỮA Em CHIẾN TRƯỜNG Am THÔI?"
_
Một thời chiến tranh qua rồi F mang cả G con đi C rồi chỉ có chim câu gửi F về màu G xanh chiếc Am áo
Viên đạn từ muôn F hướng ghim G vào Am trái tim C Mẹ mừng Dm cho đất nước Em và đau Am cho mình
_
Độc lập Dm đổi bằng Em bao nhiêu F xương máu Dm hòa bình đổi bằng Em bao nhiêu Am nỗi đau
60

