BIỂN HÁT RU TÌNH


Tone gốc: Em

Chu Văn Minh

_

1. Những kỷ [Em]niệm khi anh viết về [Am]em.
Bao yêu [D]thương lại về trong ký [G]ức.
Nỗi trào [E7]dâng cũng tràn qua mặt [Am]biển
Ru cuộc [B7]tình ngủ vùi đáy đại [B7]dương.

_

2. Những kỷ [Em]niệm khi ta nhớ về [Am]nhau.
Tình yêu [D]ơi ! Xin một lần được [G]nếm.
Vị đẳng tình [E7]yêu hay ngọt ngào sâu [Am]thẳm
Hương vị [B7]tình ngọt đẳng môi [Em]em.

_

Sóng vỗ rạt [Em]rào và nỗi [E7]nhớ dịu [Am]êm.
Mặn nồng khơi [D]ха vị tình yêu muôn [G]thủa.
Anh sợ một [C]mai tình chết thêm lần [Am]nữa.
Nhờ biển [B7]chiều luu giữ vị hương [B7]yêu.

_

Hoa hồng [Em]tựa như [E7]máu của con [Am]tim.
Khi nhánh xương [D]rồng nở thềm sa mạc [G]cát.
Gió trùng [C]khơi biển vẫn xô ào [Am]ạt.
Hát ru cuộc [B7]tình bão tố phong [Em]ba.

60

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *